Kỳ II: Ngày vui ngắn chẳng tày gang
Việc tôi sử dụng thẻ Master Card do tôi tự mở tại Việt Nam để nhận tiền chuyển từ tài khoản cá độ bóng đá vào vẫn tiềm ẩn rủi ro, vì tôi phải công khai danh tính mình khi mở tài khoản và rút tiền ở cột ATM. Tôi cần phải tìm ra cách nào đó để có thể rút được tiền mặt ở Việt Nam mà không bị phát hiện.Kỳ I: Con đường lầm lạc
Công nghệ sao chép thẻ ATM
Tiếp tục sục sạo trên internet, tôi lần ra được thủ đoạn mà các băng nhóm tội phạm mạng nước ngoài thường sử dụng để rút tiền mặt. Đó là một loại máy có tên là ABS ATM Card Holder, cho phép in lại thẻ ATM khi bị mất hoặc sao chép thẻ phụ để người thân của chủ tài khoản có thể sử dụng cùng. Máy ABS có bán kèm cả phôi thẻ ATM dùng cho việc in dập lại thẻ mới.
Với một vài thao tác đơn giản, tôi đã tìm được hãng bán loại máy in thẻ ATM này trên internet và chấp nhận thanh toán trực tuyến. Tuy nhiên, việc shipping chiếc máy về Việt Nam là rất rủi ro.
Một ý tưởng chợt nảy ra, khi tôi nhớ tới tay dân chơi đang du học ở Thái Lan mà tôi quen ở quán bar ăn chơi sành điệu bậc nhất Hà thành. Tôi “chat” xin địa chỉ của hắn ở Bangkok, rồi điền thành địa chỉ nơi nhận chiếc máy ABS kia.
Sau 20 ngày chuyển về qua đường hàng hải, tôi đặt vé máy bay đi Bangkok thăm tay dân chơi và nhờ hắn nhận hộ món bưu phẩm đặc biệt của mình. Mọi thủ tục đều diễn ra suôn sẻ và sau khi đóng thuế nhập khẩu cho nước sở tại, tôi đã có trong tay chiếc máy in thẻ ATM. Khi xách tay về tới Việt Nam, tôi chỉ cần khai đó là máy in văn bản và được hải quan cho qua.
Về tới phòng trọ, tôi mày mò đọc sách hướng dẫn sử dụng, cũng như cách nhập dữ liệu mã thẻ tín dụng vào máy. Hai ngày sau, bản sao đầu tiên chiếc thẻ ATM của một tài khoản visa đã được tôi cho ra lò.
Cầm chiếc thẻ ATM sao chép đầu tiên tự làm, tôi tìm đến một cột ATM nằm ở góc phố khá vắng người qua lại. Tôi hồi hộp gõ mật khẩu của tài khoản. Máy ATM đã xác nhận mật khẩu đúng và cho phép rút tiền. Người tôi run bắn lên vì sung sướng và lập tức bấm lệnh rút tiền. Tuy nhiên, sau khi rút được 500USD thì máy ATM báo đã quá hạn mức cho phép rút.
Ngày hôm sau, tôi mới biết rằng thẻ tín dụng quốc tế tại Việt Nam chỉ cho phép rút tối đa 500 USD mỗi ngày. Tôi triển khai in dập thêm cả chục chiếc thẻ ATM nữa từ các tài khoản tín dụng hack được. Ngay sau đó, tại một cột ATM, tôi đã có thể rút được tới hàng nghìn USD.
Số tiền tôi rút trộm được từ các cột ATM mỗi ngày giờ đã bằng cả một tháng làm ăn với đường dây rửa tiền ảo của nhóm tội phạm Thổ Nhĩ Kỳ. Tôi sướng phát cuồng với trình độ công nghệ và khả năng kiếm tiền của mình, bất kể đó là cách kiếm tiền phi pháp. Cả ngày, tôi chỉ ngủ bù và hack tài khoản tín dụng, sau đó in sao ra thẻ ATM. Đêm đến, tôi lại đi ra các cột ATM để rút tiền.
Tôi biết các máy ATM có gắn camera theo dõi nên thường đội mũ che kín mặt, cũng như không rút lại nhiều lần ở một cột ATM mà thường xuyên thay đổi địa điểm để tránh bị phát hiện. Trước khi rút ở cột ATM nào, tôi đều giám sát kỹ trước xung quanh thật cẩn thận.
Trong thời gian này, báo chí cũng đưa tin cơ quan Công an Hà Nội đã bắt được một số đối tượng làm giả thẻ tín dụng để rút trộm tiền của người nước ngoài. Như vậy, không phải tôi là kẻ duy nhất biết bí quyết làm ra thẻ ATM giả ở đây nữa. Việc rút tiền từ máy ATM ở Hà Nội trở nên mạo hiểm hơn. Tôi quyết định đi về các tỉnh lân cận quanh Hà Nội để tránh bị phát hiện và tiếp tục in thẻ ATM giả rút tiền.
Có nhiều tiền, tôi phải tìm cách tạo vỏ bọc và hợp thức hóa bằng cách mở một công ty về giải trí, tổ chức câu lạc bộ dạy nhảy hiphop cho giới trẻ và thường xuyên tổ chức các chuyến đi lưu diễn ở các tỉnh.
Nhìn bề ngoài, công ty này làm ăn rất hiệu quả và tôi đương nhiên trở thành một giám đốc 8X trẻ thành đạt, kiếm được nhiều tiền từ công việc kinh doanh. Các tài sản tôi mua sắm đều trở nên hợp lý dưới vỏ bọc làm ăn hiệu quả của công ty.
Tuy vậy, tôi vẫn âm thầm đặt mua phôi thẻ ATM trắng và nhờ gửi về từ Thái Lan hoặc Trung Quốc và tiếp tục công việc in thẻ ATM giả để đi rút tiền hàng tối. Có tiền, tôi ngày càng lún sâu vào các thú tiêu khiển tốn kém, chơi đồ sành điệu, thậm chí cả cờ bạc, cá độ. Khi nào thiếu tiền, tôi lại về in thẻ ATM và đi rút.
Nhưng dù có làm thế nào, tôi cũng vẫn bị ám ảnh về tội lỗi của mình và luôn lo sợ một ngày nào đó mình sẽ bị bắt. Tôi thận trọng hơn trong việc rút tiền, tìm cách xóa mọi dấu vết trong hành vi phạm tội của mình. Thẻ giả sau khi sử dụng, tôi đều hủy ngay lập tức.
Sa lưới
Điều tôi lo sợ nhất cuối cùng cũng thành sự thật. Một buổi chiều, khi tôi đang ở công ty thì 4 cán bộ công an phường và hai người mặc thường phục vào kiểm tra hành chính về an toàn phòng chống cháy nổ. Tôi được đề nghị mang theo máy tính cá nhân lên công an phường để làm rõ một số vấn đề.
Ngay khi vào phòng thẩm tra ở công an phường, hai người mặc thường phục mới giới thiệu họ là cảnh sát của phòng chống tội phạm công nghệ cao, đồng thời cho biết toàn bộ hành vi phạm tội của tôi đã bị phát giác.
Tôi cố làm ra vẻ không biết gì, nhưng sau khi nghe mô tả chi tiết từng hành vi, tôi nhận ra rằng mình không còn cơ hội chối tội. Chiếc laptop tôi cầm theo lên công an phường được kiểm tra nhanh và đã xuất hiện dữ liệu sử dụng mã tài khoản tín dụng ăn cắp trên mạng. Hóa ra, tôi đã bị cơ quan công an theo dõi từ lâu mà không biết.
Hiện tượng nhiều chủ thẻ tín dụng ở nước ngoài thông báo việc bị rút trộm tiền đã được các ngân hàng xác định được tiến hành tại Việt Nam. Cơ quan an ninh nước ngoài đã gửi yêu cầu đến Interpol Việt Nam để phối hợp điều tra vụ việc.
Sau một quá trình theo dõi thời gian và địa điểm xảy ra các vụ rút trộm tiền bằng thẻ ATM giả diễn ra ở nhiều tỉnh, thành khác nhau, cơ quan Công an Việt Nam đã thấy nổi lên sự trùng hợp giữa địa bàn xảy ra các vụ rút trộm ATM và hoạt động biểu diễn của một câu lạc bộ dạy nhảy hiphop. Mỗi khi câu lạc bộ này biểu diễn ở tỉnh nào, thì tỉnh đó lại xuất hiện nhiều vụ rút trộm ATM. Tất nhiên, đó chính là câu lạc bộ hiphop do công ty tôi tổ chức lưu diễn.
Trước những chứng cứ rõ ràng mà cơ quan công an thu thập được từ máy tính cá nhân, cũng như quá trình theo dõi và hình ảnh ghi lại được từ các cột ATM, tôi hoàn toàn tâm phục khẩu phục và nhận tội. Vụ án nhanh chóng được khởi tố và xét xử, tôi nhận bản án 4 năm tù giam, đồng thời bị truy thu toàn bộ các tài sản có được do phạm tội mà có. Trường ĐH ngay sau đó cũng ra quyết định đuổi học tôi vì hành vi phạm pháp.
Từ một sinh viên có học lực giỏi, chỉ trong vòng chưa đầy 2 năm học ĐH, tôi đã đánh mất tất cả vì không kiềm chế được lòng tham của mình và sa chân vào con đường phạm tội. Ngày vui ngắn chẳng tày gang, những đồng tiền kiếm được dễ dàng cũng đã nhanh chóng ra đi theo những cuộc vui của tôi, chỉ còn lại bố mẹ tôi vốn đã nghèo khó nhọc nhằn để nuôi tôi học đại học, giờ càng thêm đau buồn khi đứa con hư hỏng sa vào vòng lao lý.
Nhìn bạn bè cùng lớp đã ra trường và có sự nghiệp ổn định tại những công ty CNTT lớn của Việt Nam như FPT, CMC… tôi mới thấm thía nỗi đau về những hành động dại dột của mình. Lẽ ra, nếu tôi không bị sa ngã trước cám dỗ của lòng tham, tôi cũng đã có một sự nghiệp tươi sáng như các bạn cùng lớp, đã có thể mang những đồng lương chân chính về chăm sóc cho cha mẹ của tôi, chứ không phải ngồi thụ án sau song sắt như bây giờ